December 12, 2013

REMAINING - CÒN LẠI

I have nothing to hold back anymore,
Though days and months are continuous, 
My twentieth
Hobgoblin and innocent 
It is burst -into a balloon flying up
Nothing - except my empty light hand,
Here is youth
Here is hope 
Here is fantasy
Here is earnest
All rushingly move far away in one day 
I am still me - the storm season passes

Still continue the journey ahead 
Sometimes foot pain and heart scratches,
Although there is not always dawn at the end of the road...

But is there any leaf stayed in the green season forever?
Which spark is never off ?
I implore your look
You do not rejoin
I have nothing to prosecute this game ?... 
I go on - to a very far blind-side place 
Still anxious with a flame burning in my heart
Have you ever suddenly heard the old monsoon
Blown back recalling your age of twenty?
Have you ever 
even once? ...

~ // ~

Em chẳng còn gì giữ lại nữa đâu anh,
Dẫu đằng kia tháng ngày còn dài lắm.
Tuổi hai mươi của em
Tinh ranh và khờ khạo
Đã vỡ òa -
Như một quả bóng bay.

Chẳng còn gì - nhẹ bỗng bàn tay,
Này là tuổi xuân
Này là hy vọng
Này là tưởng tượng
Này là thiết tha
Tất cả một ngày ào ạt kéo đi xa...

Vẫn là em - mùa giông bão đi qua
Vẫn tiếp tục cuộc hành trình phía trước
Đôi chân đau và con tim trầy xướt,
Dẫu cuối đường nào có phải bình minh, ...

Nhưng có chiếc lá nào mãi một mùa xanh?
Có ánh lửa nào là không tắt?
Em khẩn cầu ánh mắt
Anh cũng không trả lời
Em còn gì để tiếp tục cuộc chơi?

... Em đi về - xa lắm phía mù khơi,
Vẫn khắc khoải đốt lòng ngọn lửa
Anh có bao giờ chợt nghe mùa gió cũ
ùa về nhắc thưở hai mươi?

Có bao giờ anh
dẫu một lần thôi?...

-Cao Tố Trâm (Q. 03, TP. HCM)- PNCN, 06.10.2002

PLEASE - XIN ANH

Please do not put down the rows,
Not to scatter your affinity for other,  

Please, clouds are very fragile,
a slight haze of dreams,
life outside the capital crunch,
Please not be convinced by the sweet  

All night and up to day   
The warm spring replaces when the winter ends,
The day I hurried to the river,
The bamboo bridge - yet also heart farewell,  

Pity - grasses cry in the rain,  
Subsidence foot long attachment shore across,
had taken only footsteps away,
how can someone so withered flower color,
please do not put down the rows,
Connecting the Alexandrine sentence to be resonant in the afternoon...


Xin anh đừng chấm xuống hàng,           
đừng sang cầu khác cho tan duyên lành,
xin anh, mây rất mỏng manh,
một làn khói nhẹ cũng thành chiêm bao,
ngoài kia đời vốn lao xao,
xin anh chớ để ngọt ngào bóng bay,
hết đêm rồi lại đến ngày,
hết mùa đông giá đã thay xuân nồng,
ngày em bước vội sang sông,
nhịp cầu tre - cũng nao lòng tiễn đưa,
ngậm ngùi - cỏ khóc trong mưa,
lún chân bờ níu đường dài người qua,
thôi đành đưa bước chân xa,
lẽ nào ai để màu hoa úa tàn,
xin anh đừng chấm xuống hàng,
nối câu lục bát để vang vang chiều...

-Mai Thanh Vinh (Quảng Nam)- PNCN 11.08.2002