Bình Hòa, ngày 02 tháng 12 năm 2014,
Có rất nhiều điều cần con phải viết ra, viết nhiều thứ lắm mà đến khi ngồi trước màn hình (chứ không phải trước trang giấy trắng thì lại không biết viết gì. Không biết mấy nhà văn có gặp trường hợp như vậy không nhỉ?!
... Hồi sáng này tự dưng nhớ ngoại, nhớ cái xe lôi đạp chở ngoại đi chợ về là tụi con chạy ra mừng, phụ ngoại dỡ đồ vô nhà, cái thúng cau, cái cân, cái nón lá, ngoại đứng đó trả tiền cho ông xe lôi thì tụi con trong này lục cái thúng, chắc chắn thế nào cũng có cốm dẹp, sinh tố, … rồi giành nhau tao ăn cái này, tao ăn cái này, xong chạy chơi, không biết trả tiền cho ông xe lôi xong, vô nhà, ngoại sẽ làm gì nữa vì đồ đạc trên xe, đám cháu là tụi tui dọn vô hết rồi, tôi không biết và cũng không nhớ nữa, vì lúc đó đã mắc “bận” với cốm dẹp và sinh tố…
Cái tuổi thơ êm đềm trong mấy tháng hè ngắn ngủi vậy mà còn lưu lại trong ký ức cho đến tận bây giờ...
Có rất nhiều điều cần con phải viết ra, viết nhiều thứ lắm mà đến khi ngồi trước màn hình (chứ không phải trước trang giấy trắng thì lại không biết viết gì. Không biết mấy nhà văn có gặp trường hợp như vậy không nhỉ?!
... Hồi sáng này tự dưng nhớ ngoại, nhớ cái xe lôi đạp chở ngoại đi chợ về là tụi con chạy ra mừng, phụ ngoại dỡ đồ vô nhà, cái thúng cau, cái cân, cái nón lá, ngoại đứng đó trả tiền cho ông xe lôi thì tụi con trong này lục cái thúng, chắc chắn thế nào cũng có cốm dẹp, sinh tố, … rồi giành nhau tao ăn cái này, tao ăn cái này, xong chạy chơi, không biết trả tiền cho ông xe lôi xong, vô nhà, ngoại sẽ làm gì nữa vì đồ đạc trên xe, đám cháu là tụi tui dọn vô hết rồi, tôi không biết và cũng không nhớ nữa, vì lúc đó đã mắc “bận” với cốm dẹp và sinh tố…
Cái tuổi thơ êm đềm trong mấy tháng hè ngắn ngủi vậy mà còn lưu lại trong ký ức cho đến tận bây giờ...
No comments:
Post a Comment