June 23, 2011

Cà phê

Em nghe thời gian buông những tiếng thở dài
Qua ô cửa nhỏ
Đuổi ngày đi.
Em nghe trong những tiếng thầm thì
Ly cà phê nhỏ từng phút dài im lặng
Không bao giờ cảm thấy lòng mặn đắng
Vị ngọt của viên đường vuông.
Thành phố hoang mang bỏ lại những nỗi buồn
Quán nhỏ co mình ngắm dòng xe lấp lánh
Quán nhỏ co mình trong niềm riêng rất lạnh
Quán nhỏ co mình đếm giọt cà phê.
Em có nghe không, kìa những giọt cà phê
Đang mải miết lăn dài ô cửa kính
Cái giật mình mơ màng trong yên tĩnh
Thấy giọt cà phê sánh đọng mắt tròn nâu.
Ôi, những giọt cà phê của cảm giác lần đầu
Sao còn lâu, còn rất lâu đến thế!

-Nguyễn Minh Hải Nguyên

No comments:

Post a Comment