Bâng khuâng Vu Lan nhớ Mẹ, để thấy rằng ta còn Mẹ trên đời...
***
Tháng 6 năm 2007, Má không còn ở cùng với tụi con nữa. Như là một sự "thực tập", khi không còn Má ở trên đời...
***
Thưa Má,
Mùa Vu Lan này con không có Má. Má không có ở nhà để con chở đi chùa. Má không có ở nhà để con cài hoa hồng trên áo về khoe. Đi đường thấy mấy bà "sồn sồn" có con gái chở đi là con lại nhớ Má. Nhớ mỗi lần con chở Má đi chùa. Chở Má đi chợ. Chở Má đi thăm họ hàng. Con nhìn thấy hình ảnh con và Má thông qua họ. Con nhìn thấy Má đi bộ vì xe đang chạy bị hư, hết xăng. Năm nay, ai sẽ chở Má đi chùa? Vu Lan lại về làm con nhớ Má hơn. Bây giờ hổng còn ai kêu con dậy đi làm nữa rồi. Hổng còn ai nhắc con lau nhà. Hổng còn ai cằn nhằn, càm ràm mỗi khi con về trễ. Má đã đi rồi, xa lắm. Ở bên ấy có vui không Má? Có ai cài hoa hồng cho Má hông? Vì bà ngoại vẫn còn và nhắc Má luôn. Má đi rồi, ngoại nhắc Má nhiều hơn. Chỉ có ba không nhắc. Má buồn ba nhiều lắm, phải không? Nhưng cho dù "trời có sập", Má cũng không ngã quỵ. Tụi con đã được thừa hưởng tính chịu đựng, nhẫn nhịn từ Má. Hiền dịu, hiền đến khờ dại, cả tin. Má đã mất niềm tin vào người đàn ông mình yêu thương nhất, nhưng Má vẫn vui sống vì các con. Các con là lẽ sống của Má. Là tiếng cười, là "cái bàn ủi" là phẳng những nếp nhăn trên gương mặt Má. Hiếm hoi lắm mới nhìn thấy Má cười. Tất cả nỗi đau đều lặn vào trong rồi, hả Má? Mùa Vu Lan này, Má có nhớ tụi con không? Con hỏi ngược ngạo quá, hả Má? Đáng lý tụi con phải nhớ Má chứ sao lại có chuyện ngược lại. Vì lễ Vu Lan là dịp để con cái tưởng nhớ, bày tỏ lòng thành kính, yêu thương đối với hai đấng sinh thành của mình.
Dù ở phương trời nào, tụi con cũng mong Má mạnh khỏe và sống vui vẻ, bình an.
_ (()) _
Mấy đứa con của Má.
Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát
"Trích nhật ký Mùa Vu Lan"- Thư ký Gia Đình Phật Tử Thiện Hoa 2.
No comments:
Post a Comment