March 24, 2013

Cypress and orchid ~ Tùng và phong lan

I would like to write something more about this poem but the current words have been already enough to express. I just add my feeling that I was very emotion after watching this play and I tried to search for this very nice poem. Finally I have time to search and got it to post here as my favorite things to share. I will try to translate it soon.

Quoted ***
Duới đây là bài thơ được tác giả Hoàng Hữu Đản phỏng theo bài thơ "Tùng" của Nguyễn Trãi. (Trong vở kịch "Bí mật vườn Lệ Chi", Nguyễn Trãi đã ngâm bài thơ trong cái đêm mà sáng ra người sẽ phải chịu cái án oan khốc nhất lịch sử "tru di tam tộc").

Kì lạ thay, ở cái thời khắc đen tối nhất ấy, vẫn sáng bừng lên một nhân cách lớn, một khí phách lớn và một tình yêu lớn.

Tự ví mình như cây Tùng khẳng khái, hiên ngang đứng giữa trời mà Cao Bá Quát cũng phải kính phục, Nguyễn Trãi lừng lững như một vị thánh sống, một hiền nhân mà có lẽ nhiều năm sau ta mới lại được gặp. 
Đẹp thay, cây Tùng ấy lại đứng cạnh nhành phong lan Nguyễn Thị Lộ mảnh mai, kiên cường mà đã hơn một lần Nguyễn Trãi nhắc đến: "Mười lăm năm thuận hoà cầm sắt, Một đoá phong lan bên vách tùng già..." Ôi, đẹp sao tình vợ chồng đằm thắm, thủy chung, thuận hoà!

Một vách tùng - Gián Nghị Đại Phu Nguyễn Trãi đứng cạnh một đoá phong lan - Lễ Nghi Học Sĩ Nguyễn Thị Lộ... Gươm hoa tuy khắc mà lại nhập...

Đoá lan tàn sao tránh khỏi tùng khô! Nguyễn Trãi mất, Nguyễn Thị Lộ không còn nhưng sẽ vẫn sáng mãi một tình yêu thuỷ chung, sâu sắc cho đến tận đời sau...

Ta yêu Tùng, vì Tùng vươn cao mọc thẳng
Ta yêu Tùng, vì Tùng sâu gốc bền cành
Ta yêu Tùng, vì Tùng trong phong ba đứng vững
Ta yêu Tùng, vì trăm năm Tùng vẫn tươi xanh
Tuyết sương năm tháng luyện mình
Phục linh hổ phách trường sinh giúp đời

Ta yêu Phong lan, dịu dàng diễm lệ
Ta yêu Phong lan, sắc thắm muôn màu
Ta yêu Phong lan, cuộc đời bình dị
Ta yêu Phong lan, hương ngát rừng sâu
Tươi lan tươi vẹn trước sau
Thơm lan thơm cả cung sầu nhịp vui

Tùng và Phong lan, kiên cường bên yểu điệu
Tùng và Phong lan, nắng sớm gọi chiều sương
Tùng và Phong lan, thanh gương và tiếng hát
Tùng và Phong lan, sự nghiệp với tình thương
Đời ai mong trọng chữ hằng
Yêu Tùng yêu cả Phong lan mới là

Có người hỏi: Tuổi già còn chăm sóc
Vạn lời Tùng xanh muôn đóa Phong lan
Để làm gì?
Ta khảy nhẹ khúc duyền cầm, ta đáp
Cho đời thơm hôm nay
Cho nước trẻ muôn xuân
Bao la gió núi trăng ngàn
Biển Đông sóng lặng trời Nam thái bình

Tùng ơi biếc sắc trời xanh
Phong lan ơi gởi thơ mình một câu
Trời hoa biếc mãi mai sau
Phím tơ rung mãi, nỗi đau con người
Unquoted ***

March 19, 2013

WRITING FOR THE TRIPS

I worked in Messe, Ambiente fair, every February of 2007', 2008', 2009' and 2010'. Every year gave me different experiences in living and working in the biggest busy city of Germany, Frankfurt Am Main.

2007', absolutely new in Frankfurt, took long time to get the luggage because did not know where to where in the wide & crowed airport, thanks God, the instruction boards were very specific and clear. In addition because a Vietnamese woman transited to another country, she asked me for support as a translator to find the counter for transit. After helping her, I thought about my mother, because that woman did not know how to speak English, so did my mother, by assisting her, I wished that if my mother traveled alone to US like this, she would meet someone like me to give her a hand like I did with this woman.

My colleague was also busy to help another guy before we caught up at the luggage area.  

Many visitors complimented my "ao dai" (Vietnamese traditional long dress) was very very nice. A Filipino said to me she would like to have one 'ao dai' sewed when she go to Viet Nam. That was the reason, winter was winter, cold was cold, I was loyal to 'ao dai' at work...

I loved Berliner from the very first time I tasted it. Missing it till now. Even though, I went to a German shop in Viet Nam to buy a Berliner but totally disappointed about the taste, not what I ate in Schwetzingen...

Interesting to know most of German restaurant closed on Monday.

2008', a chance to visit Paris from Schwetzingen, but had to go to their bus stop in Kassuhe (I forgot the name of the town). Certainly, after my duty in the exhibition had been done.

My co-worker was till with me in this second business trip. She went back with her family. I spent some more days being back-package traveler.

Gave a French beggar 1 EUR which I never give the beggar in Viet Nam with that amount. 1 EUR = 24,000 VND, I could give to more than 10 Vietnamese beggars. I dared to offer because I saw it was winter, very cold and he had no blanket, no heater, homeless, etc. Paris also has the poor along the street and next to the traffic light as Viet Nam. The market opposite to my mini hotel was selling German goods, I came there to find French things, without realization until a seller told me! Seine river was very nice, so is the Eiffel tower. It was bright and lighting at 7:00pm. We just came on time to see many colors lighting. It was cold, an old German woman squeezed my hand. My gratitude...

2009', I went without my colleague, a chance to go to the huge zoo with my boss in winter in a waiting day for the flight back to Viet Nam. Drank coffee in German coffee shop. Dinner in German food shop.

Had an opportunity to welcome the lunar new year eve with the Vietnamese community in Phat Hue pagoda opposite to McDonald. I had talked to a German monk there.

2010', joined the big party on the first day of Messe which my boss did not took me in the last three years!!! He did not care... Anyway, sausages I loved German sausages.

A week in Dresden before the fair was a very interesting time. I visited the museum, the palace where the king of the town stayed... Worked until 2:00am afterwards. Who said working abroad is gifted?!?!